Còn nhớ là còn yêu
Có những cuộc chia tay mang vẻ ngoài phũ phàng đầy lạnh nhạt, vì cả hai đều muốn chứng tỏ mình đã hết yêu người kia và không còn muốn liên quan đến đối phương nữa. Thay số điện thoại, chuyển chỗ ở hoặc chặn facebook... Đó là những hành động của những đôi mới chia tay và trong lòng đã dứt khoát không muốn nhớ đến người kia nữa.
Nhưng cố quên thì lại càng nhớ, cơ bản người đang nhớ chỉ cố gắng che đi tầm nhìn, bịt lấy đôi tai để không bị tác động thêm nữa. Nhưng khi yêu, trái tim luôn mạnh hơn lý trí và còn có sức ảnh hưởng đến cả những giác quan khác của cơ thể con người, rốt cuộc, kẻ cố gắng quên nhanh sẽ càng nhớ nhiều, đau lâu hơn đối phương.
Hai người yêu nhau, họ sẽ không nhìn nhau mà cùng nhìn về một hướng, nhưng trái tim vẫn luôn có hình bóng của nhau. Trái tim đập liên tục để duy trì sự sống cho bộ não, một khi đã muốn quên một người thì chỉ có thể làm tổn thương bộ não, lúc đó trái tim sẽ rất đau, thật sự rất đau.
Nếu đã cảm nhận được sự đau đớn ấy, vậy tại sao lại cứ phải cố quên?
Có những người tỏ ra cứng rắn sau khi chia tay, khi dứt tình... Nhưng mỗi đêm khuya vẫn như bóng ma lởn vởn tìm về ký ức cũ, chờ tin nhắn thân quen đã trở nên xa lạ, bí mật vờ như vô tình đọc những dòng entry trên facebook của người cũ... để rồi phải rơi những giọt nước mắt trong từng tiếng nấc nghẹn ngào.
Nhưng nếu gọi điện mà không bắt máy, nhắn tin không trả lời hoặc đã unfriend với bạn có nghĩa là họ vẫn chưa thể quên bạn, chưa quên được tình yêu dành cho bạn. Và cũng ngược lại, nếu bạn cố làm những điều đó với họ thì trong tâm trí cũng như trái tim của bạn vẫn tồn tại hình bóng của họ.
Không phải ai cũng lắng nghe được tiếng trái tim mình, cứ ngu ngốc luẩn quẩn giữ nhớ và quên. Nhưng còn nhớ là còn yêu, đừng cố quên để rồi giam cầm nỗi nhớ trong chiếc hộp ký ức vụn vỡ. Hãy đáp lại nỗi nhớ bằng cách mở lòng để tha thứ và yêu thương.
GreenStar
Không có nhận xét nào