ĐỪNG BỎ LỠ

Không phải ở đâu cũng giống như ở nhà


Chẳng ai có duy nhất một con đường phải bước đi. Vậy mà nhiều người cứ cố chấp bước mãi trên một con đường dù nó không phù hợp với mình, với hy vọng “biết đâu” sẽ thành công.


1. Vứt bỏ cái tôi cá nhân, nhẫn nhịn, đôi khi phải tạm quên lòng tự trọng để đổi lấy hai chữ “bình yên”.

Ở một thời điểm nào đó, người ta có thể hơn bạn và coi thường bạn.
Nhưng một thời điểm khác, bạn sẽ làm điều tương tự với người bạn cho là thấp kém hơn mình.
Xã hội này, người coi thường người là điều không tránh được, mà cũng chẳng trách được. Quan trọng là bạn biết giữ lấy thế giới riêng cho mình và đừng bước vào thế giới của họ để rồi tự cảm thấy mình thấp kém hơn họ. Bởi đơn giản, trong thế giới của bạn, bạn là duy nhất, là vua, là bất cứ điều tốt đẹp gì bạn muốn.


2. Đôi khi, có những lúc bỏ cuộc là điều không nên, nhưng có những lúc cứ cố gắng bám víu, không chịu bỏ cuộc lại là điều càng không nên.

Chẳng ai có duy nhất một con đường phải bước đi. Vậy mà nhiều người cứ cố chấp bước mãi trên một con đường dù nó không phù hợp với mình, với hy vọng “biết đâu” sẽ thành công. Cho đến khi nhìn thấy những người khác đã đến đích mà mình thì vẫn loay hoay với con đường mờ mịt phía trước. Vội vàng, hoang mang muốn quay lại, nhưng phía sau cũng chỉ toàn chướng ngại vật đã cố vượt qua, chẳng còn đủ can đảm để vượt lại.
Lúc ấy, tôi khuyên bạn đừng đi nữa, cũng đừng quay lại. Đường không tự nhiên mà có, người ta đi nhiều nên thành đường thôi. Vậy đấy, tự tạo cho mình một con đường mới, rẽ hướng nào cũng được, miễn bạn tiếp tục tin tưởng vào bản thân mình.

3. Đôi khi trải qua những chuyện mà đến việc tỏ ra bức xúc thôi cũng không muốn. Thế nên cũng chẳng cần viết ra làm gì.

Trong đời, đôi khi phải liên tục chạm mặt người ta không muốn nhìn thấy, phải mở miệng với người ta không muốn nói chuyện, thậm chí là phải sống chung một nhà.

Vẫn luôn có những điều như vậy, như vậy, và như vậy. Chẳng sao cả, thay vì né tránh thì nên đối diện, nếu thực sự là định mệnh thì sẽ buộc phải chấp nhận. Còn nếu là oan gia, sẽ có lúc kẻ kia tự bật ra khỏi cuộc đời ta thôi.

Có thể khóc, nhưng vẫn phải cười.


GreenStar

Không có nhận xét nào