ĐỪNG BỎ LỠ

Ngọt ngào cảm xúc tháng Tư


Tháng tư về, nghe bâng khuâng mấy nhành hoa lựu đỏ đung đưa trong gió. Nhớ vị ngọt thanh của từng tép lựu tươi mát, nhớ tiếng gió vi vu mỗi lần ngồi ngủ gục dưới gốc lựu sau nhà.


Tháng tư về, dạt dào bao cảm xúc cùng đất trời. Mọi sự vật vốn đã vận động theo quy luật của tự nhiên, nhưng cũng khiến con người ta phải lắng thật sâu mới nghe được tiếng gió hát mùa hè.

Một buổi chiều vứt bỏ những muộn phiền của ngày hối hả, bận rộn để hòa mình với thiên nhiên mới chợt nhận ra bên cạnh ta có những chân trời xanh đến thế.


Tháng tư về, gió đón những cánh diều bay không biết mỏi, tự do dù bị sợi dây mỏng manh ràng buộc. Mây xa vời, nắng cũng xa vời với cuộc sống nhộn nhịp nơi thành thị. Chỉ nghe tiếng còi xe từng hồi kêu inh ỏi, tiếng người nhốn nháo bước vội vàng trên đường. Phải đi thật xa, ra ngoại ô thành phố hay đơn giản tìm đến chốn quê yên bình mới thấy con sông xa lững lờ trôi rồi thả hồn vào dòng nước, chợt thấy như tìm lại được chính mình dưới mặt nước xanh trong.

Tháng tư về, nắng nhẹ nhàng nhưng sao lòng người thấy gắt. Đôi khi con người ta chỉ cảm thấy nhịp thở vào ban đêm, dưới ánh sáng vàng chói của đèn cao áp. Đi trên đường, nơi đâu cũng thấy ánh sáng dù là ban đêm, đôi lúc muốn tìm một chỗ tối dừng chân nhưng sao khó quá. Thật lạ lùng khi người ta chỉ có thể nhìn thấy mây vào đêm, những đám mây xám cứ trôi quanh mặt trăng sau rằm, có lúc ôm lấy trăng, che mất trăng làm lòng người có cảm giác trống vắng. Ở thành phố, ít ai ngắm được ánh trăng đẹp như ở quê nhà. Chợt vu vơ ngồi hát như đang mơ một giấc mơ xa lắm.


Tháng tư, mơ.

Tôi mơ, mơ về con đường nhỏ chốn quê nhà, quanh co lối mòn hoa dại nở. Mỗi chiều chơi trốn tìm cùng đám bạn trong xóm không biết mệt rồi ngồi dựa vào nhau kết hoa thành vòng nguyệt quế. Mơ về những buổi sớm thức giấc nghe tiếng chim nhảy nhót ríu rít sau vườn cải trổ bông trái mùa. Mơ giờ phút ngồi trên chuyến xe từ nơi đất khách về với quê hương, về nơi có những vườn cà phê nở hoa trắng muốt, thơm ngào ngạt. Mơ giấc mơ miệt mài bên đèn sách chuẩn bị cho kì thi kết thúc một đời học sinh. Mơ những chiếc hôn len lén của mẹ đặt lên mái tóc khi tôi ngủ gục bên bàn học, lấy chiếc chăn mỏng đắp lên vai để tránh những cơn gió lạnh về đêm… Và cứ thế, tôi mơ.

Tháng tư về, nghe bâng khuâng mấy nhành hoa lựu đỏ đung đưa trong gió. Nhớ vị ngọt thanh của từng tép lựu tươi mát, nhớ tiếng gió vi vu mỗi lần ngồi ngủ gục dưới gốc lựu sau nhà.

Tháng tư về, ta chia tay những ngày xuân đầy lộc non mơn mởn để đón nắng hè, để hát khúc ca: “Tháng tư về!”


GreenStar